28 November, 2012

Bài diễn văn của Anh Thư trong ngày đánh dấu 50 năm quân đội Úc sang giúp miền Nam, Việt Nam


Các Bạn ở Việt Nam muốn xem nhiều tin tức mới, hoặc thích nghe Paltalk Online xin hãy nhấn ▼vô hàng chữ màu đỏ dưới đây: http://www.conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/
VNCH Flag http://tintuctrungthuc.blogspot.com Australian Flaghttp://www.khanghuong.blogspot.com/

Elisabeth Anh Thư Huỳnh

* Cháu Anh Thư là con gái Út của chị Quỳnh Lan. Cộng Đồng Người Việt Tự Do và nhiều Thương Phế Binh VNCH còn kẹt lại quê nhà không xa lạ gì với chị.

Chị Quỳnh Lan, người đã từ lâu ra công sức gom góp tiền của người Việt cư ngụ tại Sydney để gởi về cho những thương phế binh VNCH ở Việt Nam.

Cháu Anh Thư luôn xuất hiện cùng Mẹ Quỳnh Lan trong các buổi Sinh Hoạt Cộng Đồng và những cuộc biểu tình. Cháu Anh Thư thật đáng khen gợi!

ĐỪNG QUÊN NHỮNG NGƯỜI LÍNH!

Kính chào quý quan khách,

Tên tôi là Elisabeth Anh Thư Huỳnh. Tôi là hậu duệ của Binh Chủng Nhảy Dù thuộc Quân Lực Cộng Hòa miền Nam VN cũ. Tôi lấy làm vinh dự được chia xẻ với quí vị những suy nghĩ của tôi về cuộc chiến Việt Nam và ảnh hưởng của cuộc chiến này đối với thế hệ trẻ người Úc gốc Việt.

Tôi được sinh ra sau chiến tranh Việt Nam và lớn lên trong thể chế dân chủ nơi mà mọi người đều có cơ hội lớn lên, học hỏi, được quyền phát biểu điều mình suy nghĩ và có quyền thách đố những sắp xếp định chế có sẳn. Ở đây nhiều khi ta coi tự do và lòng nhân đạo là lẽ đương nhiên và ta quên rằng ta là những người may mắn biết bao.

Tôi không biết gì về cuộc chiến Việt Nam. Mọi sự hiểu biết của tôi về cuộc chiến đều dựa trên chuyện được kể lại và những hình ảnh. Tôi được nghe như chuyện gia đình tan vỡ, con mất cha và những sự đau khổ và hy sinh to lớn trong cuộc chiến. Những câu chuyện nghe kể lại trong cộng đồng người Việt, từ những người Lính đã chiến đấu cho Miền Nam.

Mặc dù tôi không có kinh nghiệm về cuộc chiến, nhưng tôi đã trải qua và nhìn thấy những tàn phá đau thương mà cuộc chiến để lại; gia đình tan nát, anh em chia lìa, sống rải rác khắp năm châu bốn biển, một thế hệ mù chữ, và hậu quả là sự băng hoại, trầm uất, bạo lực trong gia đình và sự mất tin tưởng vào con người.

Có biết bao nhiêu người trai trẻ Úc đã rời bỏ mái ấm gia đình và bạn bè, để đi tới một đất nước xa xôi, nơi mà họ không đồng ngôn ngữ về văn hóa để chiến đấu cho hai chữ: “Tự Do và Dân chủ”. Đã có hơn 60.000 quân nhân Úc đã tham gia cuộc chiến, và 521 người tử trận cùng 3000 bị thương. Cuộc chiến nơi đây đã ảnh hưởng nặng nề tới họ và gia đình.

Tuy nhiên, những người Lính còn sống sót trở về không được tiếp đón trân trọng như ước muốn, mà ngược lại, họ bị bỏ rơi, bị tủi hổ và bị xã hội ruồng bỏ. Một số người đã tìm cách giải thoát bằng cách tự kết liễu đời mình sau khi sống sót giặc thù trở về_tạo nên niềm đau khổ tột cùng cho gia đình qua nỗi phiền muộn và trầm uất.

Nhìn lại tất cả những chịu đựng những người lính Úc phải trải qua. Điều làm ta thất vọng là nhiều người trẻ Úc-Việt biết rất ít về cuộc chiến và những hy sinh to lớn của những quân nhân Úc. Làm sao ta có thể giải thích được điều đã tác động sâu xa và lâu dài tới đời sống của ta? Làm sao ta giải thích được ý nghĩa của cuộc chiến bằng vài câu nói thô sơ?

Làm sao ta có thể đưa người ta thương yêu vào trong thế giới của ta, cái thế giới toàn là chấn thương, đổ vỡ, đau thương buồn tủi, cái thế giới mà chính ta cũng cảm thấy khó có thể chịu đựng? Cái thế giới làm tim ta đau nhói và mắt ta cay mỗi khi ta muốn thố lộ thế giới của ta với người khác.

Tuy nhiên, trong khi thật là khó khăn cho một thế hệ trẻ những kẻ không hề tham gia cuộc chiến hiểu rõ những cam chịu kéo dài cả đời người của những quân nhân và gia đình đã tham gia cuộc chiến. Thật ra thế giới này không phải chỉ toàn là đen tối. Một người Vô Danh đã nói: “Khi mắt đã khô lệ, thì lòng cũng khô màu”.

Thế hệ trẻ hiểu rằng họ có tự do học hỏi, suy nghĩ, cân nhắc những gì họ nhìn và nghe thấy... lúc nào cũng có một cơ hội cho những người trẻ hiểu biết thêm về chiến tranh Việt Nam. Ý nghĩa của cuộc chiến, và sự học hỏi về cuộc chiến giúp họ tìm hiểu và học về bài học dĩ vãng.Tôi đến đây ngày hôm nay, mang theo trong lòng niềm tự hào và lòng tri ân đối với những người đã chiến đấu để tạo cho tôi cái cơ hội, mà nếu không có họ tôi đã không hề có.

Là một người trẻ Úc gốc Việt, tôi thầm hiểu những lý tưởng trọng đại mà vì đó các quân nhân đã chiến đấu để bảo vệ trong cuộc chiến Việt Nam và mắt tôi đã nhỏ lệ, những giọt lệ cảm nhận xâu xa của người mang ơn. Xin cảm ơn quí vị đã mang sắc màu vào đời sống của tôi.

Tôi muốn cảm ơn từng người một trong quí vị: Những cựu quân nhân Úc cũng như Việt: Những người đã chiến đấu và đã bỏ mình cho cuộc chiến, những người còn sống sót, và những người hiện vẫn phải chịu đau khổ dưới chế độ cộng sản, mong đợi một ngày Việt Nam có Dân chủ.

Quí vị đã có mặt lúc thật cần thiết, đã che chỡ cho những người dân thường, như cha mẹ tôi để ngày hôm nay, thế hệ trẻ chúng tôi có cơ hội sống còn. Nhờ quí vị chúng tôi đã lớn lên, trưởng thành và hy vọng một ngày nào có thể hoàn trả lại những người đã đặt lòng tin vào chúng tôi.

Mặc dù Miền Nam thua trận,và Miền Bắc chiếm Miền Nam, nhưng tinh thần chúng tôi vẫn cao, chúng tôi vẫn còn kỳ vọng một Việt Nam Dân Chủ trong tương lai. Quí vị là những tấm gương về sức mạnh và lòng can đảm là hy vọng cho chúng tôi nhìn về phía trước và xếp đặt chương trình cho tương lai.

Tôi xin kết thúc bài nói chuyện hôm nay bằng câu nói: “Khi mắt đã khô lệ, thì lòng cũng khô màu”. Tôi là một trong những kẻ đã được ban cho môi trường, trong đó tôi được học hỏi và lớn lên. Tôi nhìn thấy sắc màu và hy vọng quí vị cũng nhìn thấy như tôi.

Dr. Elisabeth Anh Thư Huỳnh

PhD (Economics), 11 November, 2012.

* Chuyển dịch: Dr Bob


VietNam Veterans Remembrace Day

Good evening,

- Mr Andrew Rohan, State Member for Smithfield
- Mr Thanh Nguyen, President of the Vietnamese community in Australia NSW Chapter
- The Hon. David Clarke, Member of Legislative Council
- Mr Chris Hayes Federal Member for Fowler
- Mr David McCann, Vice-President of the Vietnam Veterans Association of Australia & President of NSW Branch

- Mr Vinh Dang Tran, Vice-President of the ARVN Veterans Association of Australia & President of NSW Branch
- Brigadier Patrick Gowans
- Representatives of RSL Clubs,
- Representatives of all Associations and groups within the VCA
- Ladies and gentlemen

My name is Elisabeth Anh Thu Huynh. I am a descendant of the Army of the Republic of Vietnam’s Airborne division and I am honoured to be standing here to share with you my thoughts on the VN War and its impact on the younger generation of Vietnamese-Australians.

I was born after the Vietnam War and brought up in a democratic society where the opportunity to grow, learn, self-expression and the ability to challenge the status quo is the norm. Often, freedom and humanity are taken for granted and we forget how lucky we are.

I have no memory of the war. My understanding of the war is based on stories and pictures. I have heard stories of homes and villages destroyed, children becoming orphans and of the suffering and sacrifices endured during the war. They are stories resonating among the Vietnamese, and the servicemen that fought in Vietnam. Although I did not experience the war, I have experienced and seen the destructive impact as a result of this war. Families were destroyed and siblings scattered over multiple continents; a generation of illiteracy; an aftermath of destruction, depression, family violence; and loss of faith.

Many young Australians left their homes, family and friends to travel to a foreign land where they did not share a common language and culture, to fight for ‘freedom and democracy’. Over 60,000 Australian personnel were involved during the course of the war, of which 521 were killed and 3,000 wounded. This war severely impacted Australian servicemen and their families. Soldiers, who survived, returned home but not to a welcoming reception as one would hope; instead they were abandoned, shamed and isolated from society. Many sought escape by taking their own lives despite surviving their enemies, and devastated their families through their grief and depression.

Considering all that has been endured, it is disappointing that many young VN-Australians know so little about the VN War and the sacrifices endured. How can one explain something that has deep and lasting impact on one’s life? How do you explain what the war stood for in a few sentences? How do you let someone you love into your world which brings back trauma, pain and sadness too hard for you to bear? when it makes your heart ache and your eyes sting as you reflect you try to share your story with them.

While it is difficult for the young generation that has never experienced war to comprehend the lifetime endurance of the soldiers and their families involved in the War. The world is not all that gloomy. An anonymous quote: “the soul would have no rainbow, if the eye had no tear”. The young generation know only what they know, that is the freedom to learn, reflect and evaluate from what they observe and hear. There is an opportunity for young people to understand better about the VN War and what it represents. Education helps them explore and learn about the past.

I have come here today carrying with me a sense of pride and gratitude for those who have fought to give me this opportunity I would otherwise not have had. As a young Vietnamese-Australian, I do understand the importance of the principle for which the soldiers fought during the VN War, and my tears are those of gratefulness and appreciation. Thank you for bringing rainbows to my world.

I would like to thank each and every one of you, the Australian and Vietnamese veterans: those who fought and lost their lives, those who survived and those still bearing the pain under the communist regime hoping for a ‘Democratic Vietnam’. You were there in times of need, protecting people like my parents so that the young generation have the opportunity to live. Because of you, we are able grow up and make something of ourselves and hopefully one day give back to the people that believe in us.

Although South Vietnam lost to the North Vietnamese during the VN War, our spirit remains high and we remain hopeful for a democratic future. You are a reminder of strength and courage, and the hope to look forward and plan for the future.

I will end my speech by saying: “the soul would have no rainbow, if the eye had no tear”. I am one of those people who have been given the environment in which I can learn and grow. I can see the rainbow and I hope you can see it too.

Dr. Elisabeth Anh Thư Huỳnh PhD (Economics)

11 November, 2012.
mid line Pictures, Images and Photos

* Đọc lịch sử Việt Nam, xem tin tức, nghe đài phát thanh và Audio tài liệu cập nhật mỗi ngày xin hãy nhấn vào các Websites dưới đây

http://vietlist.us/SUB_VietHistory/VietHistory.shtml
http://danlambaovn.blogspot.com
http://www.saigonradio890am.com/?q=tracker
http://www.lldtcntq.org/ http://www.vietvungvinh.com/
www.lyhuong.net/uc
www.huyenthoai.org
http://www.lytuongnguoiviet.com/



* Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh đen: Newer Post, Home, Older Posts

Blog Archive

About Me